“CON ĐƯỜNG TUỔI THƠ” bài thơ về tuổi thơ

4/5 - (3 votes)

Mọi nẻo đường chúng ta đi hôm nay, đều bắt đầu từ con đường nhỏ trước nhà. Con đường tuổi thơ là bài thơ viết về những kỉ niệm tuổi thơ từ lúc chập chững những bước đầu tiên đến lúc trưởng thành. Những kỉ niệm tuyệt đẹp của tuổi thơ bắt đầu từ con đường ấy, dù chỉ nhỏ hẹp, dù chỉ toàn bùn lầy nhưng lại chính là nơi dạy cho mỗi chúng ta những bước đầu tiên vào đời.

đường nhỏ trước nhà còn là nơi ta ngã cú ngã đầu tiên, nơi ta đứng dậy và bước tiếp. Ai trong chúng ta đều mang hình ảnh lối nhỏ vào nhà, nơi ấy có bờ cỏ xanh tươi, có những nụ hoa dại tím biếc, có cả những cây ổi trái thơ, cây dừa trái ngọt. Phía sau là ao nhỏ mẹ trồng rau, nuôi cá, rồi đống rơm khô vàng với con gà mái cục tác cục ta dẫn theo đàn con nhỏ trong sân.

Con đường tuổi thơ mang nhiều nỗi nhớ của người đi xa bởi nơi đó có mẹ ta ngày ngày trông đợi. Có câu chuyện cổ tích mà bà thường hay kể dưới bờ cỏ xanh, có dấu chân cha cõng con những ngày mưa gió…Không ai lại nỡ quên những tháng ngày thơ ấu ấy, mỗi khi nhớ lại nước mắt rơi.

Nghĩ về kỉ niệm tuổi thơ, đọc những vần thơ về kí ức thời thơ ấu, ta bồi hồi, xao xuyến đến lạ lùng, mọi vật, mọi cảnh hiện ra trước mắt rõ ràng như ngày hôm qua. Con đường ấy, kỉ niệm ấy sẽ là động lực cho ta trên mọi nẻo đường.

CON ĐƯỜNG TUỔI THƠ

Từ ngày bàn chân trần chạm đất

Chập chững bước đi những bước đầu tiên

Cây ổi nếp mọc trước hiên

Lối mòn nhỏ bao giờ thành quen thuộc.

Đống rơm khô vàng ngoài sân trước

Con gà trống lông đen vươn cổ

Ò ó o! đánh thức cả tuổi thơ…

 

Con đường xanh hoa cỏ phủ ven bờ

Mẹ vẫn đón con về khi tan học

Mẹ vắng nhà một mình con đứng khóc

Vùng vẫy đất bùn nện dấu chân non.

 

Cha cõng con trên con đường mòn

Qua ruộng lúa bẫy con cúm núm

Ao nhỏ quen bờ chiều nào cũng tắm

Hái rau muống đồng mẹ nấu canh chua.

 

Một, hai, ba ngôi sao nhỏ đong đưa

Trên bờ cỏ nghe bà kể chuyện

Cháu nhắm mắt niệm câu hô biến

Là bay lên trời với các vì sao.

 

Tuổi thơ trôi mau

Con dù lớn nhưng hãy còn bé lắm

Mỗi lần đi qua con đường ướt đẫm

Những sương chiều là đã thấy lòng vui.

 

Qua ngưỡng cửa cao chấp chới cánh chim trời

Con đang bước những nẻo đường xa lạ

Những con đường nhỏ to, đất đá

Rộng thênh thang, xe cộ ngược xuôi.

 

Rồi một ngày qua khung cửa xa xôi

Chợt lối nhỏ bâng quơ trong mắt

Hoa cỏ phủ một màu xanh ngắt

Còn in những dấu chân của tuổi thơ qua.

 

Còn đó những con đường dù gần hay xa

Dù khó khăn hay trải dài thẳng tắp

Ngày mai, chân con bước trên nẻo đường tấp nập

Chẳng thể quên con đường nhỏ trước nhà

Lối mòn nhỏ, giữ ước mơ nho nhỏ

Nơi bắt đầu của những chuỗi ngày qua.

Hồ Q Trang

Chibi Blog

một blogger từng học công nghệ thông tin thích chia sẻ kiến thức, đam mê công nghệ, thích ca hát, chơi guitar và yêu thể thao