Tình yêu ngày nay gắn liền với những dòng status, những tin nhắn, những cuộc gọi video thấy cả hình lẫn tiếng, có xa cách mấy cũng trở nên gần hơn. Tình yêu ngày xưa gắn với cánh thư tay và những trang nhật kí. Ai đã từng yêu trong thời của những lá thư sẽ hiểu cảm giác chờ thư, đọc đi đọc lại lá thư và nắn nót từng viết chữ hồi âm nó hồi hợp như thế nào. Cái cảm giác mà cả một đời ta không thể nào quên.
Những lá thư tay được viết bằng giấy học trò, nét chữ còn chưa ráo mực, không cần đề tên người gửi nhưng ai cũng biết rõ là ai. Ôi! Mối tình học trò ấy đẹp làm sao và cũng buồn làm sao cho chàng trai si tình năm ấy. Chàng yêu cô bạn cùng lớp, cùng trường, yêu một cách đằm thắm và dại khờ. Chàng ra thẩn vào thơ với hình bóng của nàng để rồi những bài học thầy giảng đều trôi theo mây gió. Chàng có thuộc bài đâu khiến nàng giận, nàng hờn. Cái lí do cho sự lười học của mình cũng thật đáng yêu, đâu phải tại chàng không học mà vì bài dài quá, ai lại có thể nhớ hết một bài dài.
Nỗi sầu khi nàng hờn giận cũng khiến người đọc xao xuyến vì bắt gặp nỗi sầu mà mình từng có vì một ai kia. Hình ảnh bồ câu đứng chờ cuối bài là hình ảnh đẹp, nó gợi nên sứ giả của những cánh thư tay và cũng chính là đôi mắt chờ đợi của cô gái. Giận hờn đấy, oán trách đấy nhưng ai lại không mong đợi một lời xin lỗi, một lời hứa hẹn, tình yêu luôn là thế!
CHỜ THƯ
Cũng đành gom hết nhớ thương
Viết thư cho bạn, tỏ tưởng tình yêu
Cây cô liêu, bến cô liêu
Anh như chiếc lá bên chiều đợi trông
Ăn không được, ngủ chẳng xong
Học bài không thuộc, đừng mong điểm mười
Hôm qua, nhìn thấy em cười
Mùa xuân trở lại giữa trời mưa tuôn.
Trắng chi, áo trắng vấn vương?
Để anh quên mất nẻo đường lại qua
Tình gần thế ấy mà xa
Anh đây thức trắng đêm qua, đêm này
Hôm sau thầy bắt trả bài
Anh thề có thuộc, bởi dài, nên quên
Hoa buồn, bướm cũng buồn tênh
Em hờn, anh khổ, sầu mênh mông sầu.
Sáng nay trời đổ mưa ngâu
Thư chưa kịp tới, bồ câu đứng chờ.
Tác giả: Ti Na